Thực đơn
Sự_kiện_tuyệt_chủng Những vụ đại tuyệt chủngHai nhà cổ sinh vật học Jack Sepkoski và David M. Raup trong một bài báo năm 1982 đã xác định 5 vụ đại tuyệt chủng nổi bật và được đông đảo giới khoa học tán thành. Năm sự kiện tuyệt chủng ấy gồm: Cuối kỷ Ordovic, kỷ Devon muộn, Cuối kỷ Permi, Cuối kỷ Triat, Cuối kỷ Creta.[2][3]
Cụ thể, 5 sự kiện đại tuyệt chủng gồm có:
Thiên thạch va chạm cuối kỷ Creta đã tiêu diệt loài khủng longNhững cứ liệu hóa thạch càng nhiều tuổi, càng khó để nghiên cứu và phân tích chúng vì các nguyên nhân sau:
Có giả thuyết cho rằng sự thay đổi rõ rệt của đa dạng sinh vật biển mà ta quan sát được từ các cứ liệu hóa thạch là không đáng tin cậy do độ phong phú sinh vật được chúng ta đưa ra ở từng thời kì lại phụ thuộc hoàn toàn vào số lượng các mẫu đá thu được ở thời kì đó.[7] Mặc dù vậy, các phân tích xác suất chỉ ra rằng sự thay đổi trong các hóa thạch sinh vật biển chỉ chiếm 50% chứng cứ về sự tuyệt chủng. Các cứ liệu khác như sự gia tăng đột biến các loài nấm (phát triển mạnh trên xác của động thực vật) cũng là một bằng chứng cho thấy những vụ tuyệt chủng hàng loạt đã thực sự xảy ra. Một số lượng lớn các tầng đá lộ ra ở Tây Âu đã cho thấy nhiều sự kiện thời tiền sử được giải thích dưới con mắt sinh học luôn xảy ra đúng như kết quả của việc lấy mẫu[8]
Thực đơn
Sự_kiện_tuyệt_chủng Những vụ đại tuyệt chủngLiên quan
Tài liệu tham khảo
WikiPedia: Sự_kiện_tuyệt_chủng http://math.ucr.edu/home/baez/extinction //www.ncbi.nlm.nih.gov/pubmed/17788674 //dx.doi.org/10.1098%2Frsbl.2005.0345 //dx.doi.org/10.1111%2Fj.1475-4983.2007.00693.x //dx.doi.org/10.1126%2Fscience.215.4539.1501 //dx.doi.org/10.1371%2Fjournal.pbio.0020272